...
Home » » Thủ lĩnh Phạm Minh Đức bước đầu khởi nghiệp (p1) - POWERFUL| Long Trường Giang| Liên Minh Tiêu Dùng

Thủ lĩnh Phạm Minh Đức bước đầu khởi nghiệp (p1) - POWERFUL| Long Trường Giang| Liên Minh Tiêu Dùng

Written By Unknown on 2014/08/25 | 18:41

Thủ lĩnh Pham Minh Đức
"Hãy yêu tiền, yêu vật chất, dùng tiền để sống cho ra sống. Nhưng vẫn hiểu rằng những giá trị tinh thần cũng quan trọng biết bao. Và con người bạn, một người đàn ông đầy sức sống, háo hức sống vẫn luôn có giá trị và đẹp đẽ hơn những đồng hồ hàng hiệu, thời trang, phụ kiện sành điệu bạn đang mang. Nếu đã hơn hai mươi tuổi nhưng mỗi phút bạn sống, bạn vẫn phải ngửa tay xin tiền bố mẹ, thì những tiền bạc bạn có, đồ hiệu bạn mặc chỉ làm cho sự vô liêm sỉ của bạn nổi bật hơn mà thôi. Nên đồ hiệu không làm bạn có giá hơn. Bản thân người đàn ông không có giá trị bản thân, thì dù có bọc vàng, được bố mẹ nâng đỡ sự nghiệp chức này tước kia, cũng vẫn chỉ là một kẻ ăn bám bọc vàng. Một con lừa dù có đóng yên cương vàng khối cũng không thể trở thành tuấn mã." - Lý Khai Phục.

Tuổi thơ không sóng gió.
Tôi tên là Phạm Minh Đức sinh ngày 02/03/1991 lớn lên tại vùng quê nghèo thuộc huyện Kim Sơn tỉnh Ninh Bình. Là con cả trong một gia đình thuần nông, tuổi thơ của tôi gắn liền với những lũy tre và cánh đồng thẳng tắp. Năm lớp 8 tôi theo gia đình vào Tây Nguyên lập nghiệp. Gia đình tôi trồng nhiều sắn xen lẫn với cafe và cao su. Gia đình khó khăn, nhưng bố mẹ tôi luôn động viên tôi tập chung vào việc học. Năm lớp 10 tôi đã thi được vào lớp chọn của một trường cấp 3. Năm đầu tiên tôi học rất tốt. Nhưng dần dần càng lên cao tôi càng ham chơi. Tôi theo bạn bè với những cuộc chơi game thâu đêm suốt sáng. Bố mẹ hay đi làm xa cũng chẳng có thời gian quan tâm, cứ thế tôi ngày càng lún sâu. Và cứ thế khí tôi thi đại học tôi cũng chẳng mảy may quan tâm. Tôi đam mê robot, yêu công nghệ, lúc đó tôi chưa có định hình nghề nghiệp, nhưng tôi chỉ biết là mình sẽ không bao giờ hợp với kinh doanh. Vì đến việc phát biểu trên lớp tôi còn chẳng biết, mỗi lần đúng dậy là thây thót tim. Hơn nữa tôi là người sống nội tâm, không khéo ăn nói, nên tôi chỉ nghĩ mình sẽ làm kỹ thuật, làm công nhân cho nhẹ nhàng. Năm đó tôi thi ĐH sư phạm - ĐH học Huế. Những ngày ở Huế tôi đã cảm nhận được cuộc sống mộc mạc nơi đây. 1 mình tự cầm tiền đi thi, tự  lo, tự ôn thi cũng đã giúp tôi trưởng thành nhiều. Ngày thi cao đẳng ở HN, tôi vấn nhớ cậu ra đón tôi. Lúc đó đã 10h đêm, lần đầu ra tôi đã thấy thích HN. Thích nhất là nhiều đèn, nhiều nhà cao tầng, nhiều xe, cuộc sống ồn ào tấp nập. Cứ như vậy HN cuốn hút tôi. Lần đầu đi nhận trường thi tôi đã được đi xuyên lòng HN, tôi thấy rất thích thú. Lúc đó tôi nghĩ rằng mình sẽ phải ở Hà Nội, sẽ sống ở HN, làm việc ở HN. Sẽ không quay về nơi Tây Nguyên hoang vu hẻo lánh. Rồi tôi thi đỗ cao đẳng ở ĐH Thành Đô - một trường dân lập chưa nghe thấy tiếng tăm bao giờ. Sau ngày thi CĐ tôi trở về Tây Nguyên với bao nỗi xấu hổ vì thi trượt đại học. Tôi biết mẹ tôi rất buồn, không dám nói chuyện với hàng xóm nữa đơn giản chỉ vì tôi học dốt. Tôi xấu hổ không dám gặp mặt bạn bè. Tôi thấy thất vọng về mình, và lấy đủ lý do để bào chữa cho mình. Cuối cùng tôi nhận ra là do năng lực mình quá kém. Ngày bước chân ra HN tôi đã tự hứa với mình, nhất định phải thành đạt hơn bạn bè, sẽ chững minh cho mọi người biết mình là ai. Nhất định không mua oto không về nhà. Đấy cũng là ý nghĩ kiên định đầu tiên của tôi.
Trải nghiệm đầu tiên
Những ngày tháng ở HN là những ngày tháng trải nghiệm đáng nhớ nhất của tôi. Người đã thay đổi suy nghĩ của tôi là cậu. Tôi ra HN và không khác gì người rừng, dáng đi của tôi giống 1 con vượn hơn là 1 con người. Không 1 chút tự tin và không bao giờ biết nhìn vào mắt ai đó để nói chuyện. Tiếp theo đó là chuỗi những ngày SET-MIND của cậu tôi. 1 tháng ròng rã, mỗi bữa tối của tôi là 1 bữa tra tấn từ 9h tối đến 2h sáng. Cậu nói nhiều đến mức tôi chỉ biết khóc, tôi cay cú và quyết tâm thay đổi mình. Sáng đi học, chiều về cắt vải may quần áo. Tôi cắt 20 lớp vải bằng kéo, nhiều đến mức tay sưng phồng. 
Lần đầu bán hàng
Một hôm mợ cho tôi ra chợ đêm bán quần áo để phụ giúp mợ dọn dẹp, mặt tôi đỏ bừng khi ngồi ở sạp hàng. Tôi chỉ biết giơ tờ báo quá mặt để đọc, tránh người khác nhìn thấy. 1 vài ngày qua đi tôi cũng quen dần. 1 lần mợ ốm tôi tự ra chợ bán hàng và đã biết bán những món hàng đầu tiên. Rồi 1 mình tôi tự bán hàng và đổ mối quần áo cho các chợ khác. Chẳng mấy chốc tôi đã trở thành người bán hàng chuyên nghiệp. Tôi dần có nhiều vốn và tự mở của hàng khi mới là sinh viên năm nhất đại học. Rồi ngày càng cửa hàng mọc lên cạnh tranh và chẳng mấy chốc tôi đã trắng tay khi là sinh viên năm 2. 
Trải nghiệm cuộc sống
Tôi bắt đầu cuộc sống bằng những công việc làm thêm như phát tờ rơi, bưng bê, nhà nghỉ, karaoke,... Những ngày này tôi gặp đủ loại người, đủ nghề, đủ kiểu sống. Tôi hiểu hơn về xã hội, nếm đủ vị của cuộc đời, tôi biết được rằng cuộc đời không chỉ có màu hồng. Tôi cũng hiểu rằng phi thương bất phú, và trong xã hội này không quan trọng bằng cấp bạn như thế nào, bạn là ai, bạn đến từ đâu,... mà quan trọng túi bạn có bao nhiêu tiền. Việc gì hợp tình, hợp pháp, hợp lý, kiếm được ra tiền thì cứ làm. Đồng tiền 2 mặt nhưng quan trọng biết dùng mặt nào.
Lần đầu làm đa cấp
................................................
..... Còn nữa.......
Share this article :

Đăng nhận xét

 
Support : POWERFUL System | Net+ | Net Plus
Copyright © 2013. Network Marketing - MLM - KDTM - All Rights Reserved
Template Created by Creating Website Published by Phạm Minh Đức
Proudly powered by Blogger